Đan viện Sept-Fons

Từ năm 1132, ở miền trung nước Pháp, các đan sĩ tìm kiến Thiên Chúa tại Đan viện Đức Mẹ Sept-Fons. Sở dĩ mang tên gọi « Bảy Nguồn Nước » vì bên dưới và xung quanh đan viện đều rất nhiều nước. Ban đầu số đan sĩ chỉ ít ỏi, sau đó đan viện ngày càng được biết đến hơn khởi đi từ thế kỷ XVII, dưới thời Dom Eustache de Beaufort làm Viện phụ. Những dãy nhà hiện tại có niên đại từ thế kỷ XVIII, giai đoạn mà đan viện nhận vào làm tập sinh Thánh Biển Đức-Giuse Labre, quan thầy của những người hành hương.

Cách mạng Pháp năm 1789 làm gián đoạn sự hiện diện của các đan sĩ ở Sept-Fons trong vòng nửa thế kỷ. Nhiều đan sĩ đã chết vì tuyên xưng đức tin vào Đức Kitô và tuyệt đối trung thành với Giáo Hoàng. Hai trong các vị tử đạo đã được Đức Thánh Cha Gioan-Phaolô II phong chân phước năm 1995 là Paul và Elie de Sept-Fons.

Trong số những tượng đài lỗi lạc xuất thân từ cộng đoàn này vào thế kỷ XX, ta có thể nêu lên Viện phụ Dom Jean-Baptiste Chautard (1858-1935), tác giả của quyển L’âme de tout apostolat (Hồn tông đồ), cũng như Cha Jérôme (1907-1985) với các tác phẩm tu đức kinh điển đã được dịch sang tiếng Việt.

Các đan sĩ sống tại Sept-Fons ngày nay là những hậu duệ của những người đã từng sống, lao tâm lao lực và trên hết là cầu nguyện cho thế giới từ chín thế kỷ qua, tại nơi này.