Dòng Xitô Nhặt Phép

Trong những thế kỷ tiếp theo, sự nhiệt tình đã có khuynh hướng tuột dốc, đôi khi cũng vì bị cuốn theo những trào lưu chính trị và xã hội mất trật tự. Vào thế kỷ XVII, phong trào « tuân thủ chặt chẽ » (nhặt phép) đã thôi thúc sống lại những phép tuân thủ đan tu chân truyền. Hai viện phụ của trào cải cách đã làm cho phép tuân thủ nhặt có một sức nặng khẳng quyết là Dom Eustache de Beaufort của Đan viện Sept-Fons và Viện phụ Rancé của Đan viện La Trappe. Từ đan viện này đã xuất phát nên tên gọi Tráppít (Trappiste), được đặt cho các đan sĩ mà sau này hợp thành Dòng Xitô Nhặt Phép.

Dù đôi khi trong một vài giai đoạn, điểm nhấn được đặt ở việc hãm mình, thì các đan sĩ tráppít không có tham vọng trước tiên trở thành những người vô địch về khổ chế, nhưng họ chỉ muốn là những con người của cầu nguyện, không ngừng tìm kiếm Thiên Chúa. « Phép nhặt » của họ diễn tả qua ý muốn sử dụng những phương thức cụ thể, được lãnh nhận từ truyền thống đan tu, được thử thách bởi hàng hàng thế hệ đan sĩ, ngõ hầu hiện thực hóa cuộc phiêu lưu cao cả này : một cuộc sống kết hiệp với Chúa và việc dự phần vào phần rỗi của nhân loại.