Lao động

Nếu vì hoàn cảnh đòi buộc hay vì cần thiết hoặc nghèo khó mà chính anh em phải lo canh tác, thì anh em chớ buồn ; chính khi sống bằng thành quả lao động của mình như các đan phụ tiền bối của chúng ta và các tông đồ mà anh em mới thật sự là đan sĩ. Tuy nhiên phải làm việc cách chừng mực vì có những người yếu sức.

Thánh Biển Đức, Tu luật của đan sĩ, chương 48

Nếu có thể, hãy xây cất đan viện sao cho tất cả các thứ cần thiết đều ở bên trong. Như thế các đan sĩ sẽ không cần phải phân tán ra bên ngoài vì sẽ không ích lợi chút nào cho linh hồn họ.

Thánh Biển Đức, Tu luật của đan sĩ, chương 66

Đan sĩ tráppít làm việc, có khi một mình, nhưng đa phần là làm việc cùng nhau. Chẳng có gì làm cho họ khác biệt với những người lao động láng giềng của mình : từ trang phục lao động cho đến những phương tiện lao động và cả những ưu tư về thành quả công việc… khác chăng là cái đầu húi cua khi họ nhấc mũ chào ai đó. Song đằng sau dáng vẻ tầm thường này, lý tưởng của những đan sĩ tiền bối, những người vẫn cầu nguyện trong khi làm việc vẫn tiếp tục là lý tưởng mà đan sĩ tráppít ngày nay trân trọng gìn giữ. Vì lý do đó, họ ưu tiên chọn hình thức lao động gắn liền với nông nghiệp chừng nào mà những đòi hỏi về kinh tế còn cho phép làm.