Ơn gọi tráppít
Đang khi tìm giữa đám đông người thợ mà Người muốn gọi, Chúa phán : « Ai là người muốn và ước ao sống những ngày hồng phúc ? » […] Anh em rất thân mến, còn gì ngọt ngào hơn lời Chúa mời gọi chúng ta như thế ? Hãy xem, chính Chúa, với lòng ưu ái Người, đã chỉ cho ta con đường dẫn tới sự sống.
Thánh Biển Đức, Tu luật của đan sĩ, Lời mở đầu
Đan sĩ tráppít không hẳn đã là những người đạo đức hay nhân đức hơn người khác. Nếu họ phải từ bỏ tất cả, điều đó không hề là khinh khi những thứ đã thoát ly, nhưng từ bỏ là nhằm cái hơn : « Nếu anh muốn nên hoàn thiện, hãy đi, bán tất cả những gì anh có, rồi ĐẾN và THEO TA… » (Mt 19, 21). Lời mời gọi này là một mầu nhiệm cao cả, một sáng kiến của Thiên Chúa.
Tại sao Chúa lại gọi đan sĩ vào đời sống này trong khi có thiếu gì điều phải làm ? Chẳng có câu trả lời hay giải thích nào cho đủ, nếu nó không phải là sự thu hút và xác tín luôn luôn quan trọng đối với đan sĩ, rằng họ thực thi ý Chúa, dẫu ý Chúa luôn là mầu nhiệm ; vâng họ làm theo ý Chúa, hơn là chọn lựa theo những dự phóng cá nhân.
Đời sống đan tu sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu gạt Thiên Chúa ra ngoài. Nhưng vì chia sẻ đức tin của Giáo hội, đan sĩ tráppít biết rằng Chúa gọi một số người toàn hiến bản thân cho Người để phụng sự Người trong cầu nguyện. Họ cũng ý thức rằng khiêm tốn bước vào sáng kiến của Chúa là con đường tốt nhất làm cho cuộc sống của họ có giá trị một cách cá vị và mang lại hoa trái cho phần rỗi thế giới. Nhờ trung tín thực hành lối sống đan tu, như thể bí quyết riêng cho thành quả tông đồ, mà các đan sĩ phục vụ dân Chúa và toàn thể nhân loại.